Lạc Nhịp

Vốn dĩ mình chụp ảnh là do sở thích. Thật lòng đối với mình trong mỗi bức ảnh mình coi trọng cái đẹp hơn là cái nghệ thuật :) Mình không tự nhận là mình đang chụp hình nghệ thuật hay bắt người xem phải có cảm xúc gì. Flickr của mình thì ai muốn vào xem thì xem, ai không thích thì đi ra. Chỉ đơn giản vậy thôi :) Nhiếp ảnh nó như là nuôi dưỡng một con người vậy, qua thời gian nó sẽ trưởng thành hơn và sự đánh giá về cái đẹp sẽ khác đi. Khi xem Flickr của những người chụp ảnh đẹp mình thích xem từ trang cuối lên trang đầu. Mình đã từng chứng kiến nhiều sự trưởng thành của những nhiếp ảnh gia nổi tiếng có, nghiệp dư cũng có :) Ai cũng có một sự khởi đầu cả. Mình chụp ảnh chẳng qua là để thấy lòng nhẹ nhàng hơn…

Mình đã từng đọc một bức thư của Flicker rất nổi tiếng. Lúc đầu khi ông post hình lên Flickr mọi người đều khen, ng‘ này góp ý thế này còn người kia thì góp ý thế nọ. Qua thời gian ông chợt nhân ra rằng ông đang chụp ảnh cho mọi người chiêm ngưỡng chứ không phải là ông đang chụp ảnh mà mình thích nữa. Và ông đã viết bức thư đó nói rằng ông sẽ tạm nghỉ một thời gian. Mình đã có được một bài học là hãy chụp ảnh mà mình thích, đừng chụp cho mọi người chiêm ngưỡng. Dù nó đẹp với mọi người nhưng khi mình không còn là mình nữa thì cảm giác ấy thật tệ.

*Tựa blog là một cuốn sách nổi tiếng của cùng tác giả Cô Đơn Trên Mạng — Janusz L.Wisniewski. Mình chưa được xem qua sách này nhưng cảm giác khi nghe tên tựa sách thật hay! Khi nào về mình sẽ tìm cho bằng được! :)
*

Phạm Bảo Khoa

Read more posts by this author.