30/04/2007

Chán!! Trong đầu ko nghĩ ra một cái gì cả!! Chẳng lẽ mình chỉ suy nghĩ đc như thế ?? Ý tưởng đâu hết rồi?? Hay thực sự mình chưa hề có một ý tưởng nào??

Muốn làm một cái gì đó LỚN, một cái gì đóHOÀN HẢO, một cái gì đó thật sự KHÁCBIỆT.
Nhưng nhìn lại, cảm thấy mình còn quá nhỏ bé, chưa là gì cả.

Hôm bữa anh Dol hỏi: “Em còn bé mà gia đình chịu cho mua cái đó là biết gia đình em cũng không phải tầm thường”

Lúc đó mình chỉ mỉm cười mà thôi.

Nhưng thực sự đâu ai biết đc rằng trong cái cười ấy lại có một số chuyện chỉ mình mình hiểu.
Thựa ra gia đình mình cũng ko có gì đặc biệt, trong khi có những người đua đòi mua N73 ấy, mua O2 ấy, nó đắt hơn cái máy chụp hình của mình. Vậy mà anh ấy lại ko nhạc nhiên, lại đi nhạc nhiên với cái máy chụp hình mình cầm trên tay.
Mình ko giống như những người khác, trong khi họ suy nghĩ để đi chơi, đi shop­ping. Thì mình nghĩ những cái sâu xa hơn. Tốn mấy chục triệu để mua 1 chiếc xa tay ga, thì với số tiền ấy, nếu có thể, mình sẽ làm cho nó thực sự có ích.

Thấy học sinh bây giờ suy nghĩ nông cạn quá, vì thế nên mới nảy sinh ra cái ý tưởng làm 1 web­site có thể thay đổi-1-con-người, nó vượt lên 2 chữ Diễn đàn, vượt xa lắm. Ở nơi đó, không chỉ là thảo luận, mà tại đó, còn có tình người, nơi đào tạo 1 con người. Ý tưởng của mình có xa lắm ko? Có với tới đc ko? Có ai sẵn sàng giúp mình ko? Có ai chịu nghe ý tưởng của mình ko?

Một con đường dài phía trước, có ai biết điểm dừng của nó ??

Phạm Bảo Khoa

Read more posts by this author.